Góc Mướp #17 - "Thiên trường địa cửu"- Là ai đã quên lời hẹn ước? :)

Hechima - tháng 10 03, 2014 - góc mướp, Hechima, hechima no sekai, Jurina, Kuumin, matsui jurina, S9, SNSD, tokyo dome, Yagami Kumi


Mình cũng qua được ít lâu cái tuổi đụng một tí là nhảy dựng lên khi "đời không như là mơ - tình không như là thơ", thế nên trong tâm thế một con fan gơ đã mất đi nửa nhiệt huyết thanh xuân với tất thảy những thứ thuộc thế giới thần tượng lẫn fandom viết ra mấy dòng này...
 Tiếng Việt của mình xưa nay đã không tốt , thừa nhận! :(( Mấy năm gần đây bị đày ải khắp nơi nên việc thui chột cái vốn từ vựng vốn đã bết bát là điều không thể tránh khỏi :'( do đó xin miễn tiếp đối với những thành phần thích ngồi dò chính tả và bắt bẻ câu chữ của mình T_T
Như cái tựa của góc Mướp lần này thì chắc hầu hết ai cũng biết mình đang muốn nói tới việc gì rồi, nhở?
Vâng, cái nhóm K-idol duy nhất mình thần tượng bắt đầu có dấu hiệu rệu rã (như đã dự đoán trước), và con đường đi xuống thiệt là không có hậu chút nào.
Dẫu sao cũng cảm ơn các vị C-idol và J-idol liên tục đâm dao vô tim mình, không quên kèm theo quà khuyến mãi là vài vốc muối TvT Vì thế trong lúc thiên hạ quằn quại viết điếu văn với khóc lóc khi hay tin JJ ra khỏi (bị đuổi?!?) nhóm thì mình vẫn vô tư ngồi phá mood... :) hờ ~
Tất nhiên cảm thấy hụt hẫng rất nhiều nhưng thật lòng thì nó chưa thể so sánh với cảm giác khi mình tới xem Kuu-chan lần cuối. Cho tới thời điểm này cảm giác đau đớn khi ấy, mình nghĩ sẽ không gì vượt qua nổi trong kiếp fan gơ của mình, họa chăng phải tới lúc Jurina tốt nghiệp còn đủ sức lết xác tới tới tiễn ẻm thì mới có thể đạt tới cảnh giới thương tâm khôn xiết đó  :") 

Nếu Tokyo Dome sắp tới là lần cuối JJ diễn chung với 8 người và mình mò đến xem được sẽ chỉnh sửa lại sau . Đã gọi là "cảm giác" thì việc nó không có thang đo chính xác cũng chẳng có gì lạ, ha? ^^
Không phải mình yêu Kuu-chan , Jurina , JJ nhiều hơn các idol khác (tình yêu của mình chia bánh phát kẹo đồng đều, không hề thiên vị ai cả) nhưng ở bên kia đại dương chỉ có thể nhìn qua cái màn hình laptop so với  mặt đối mặt cách nhau trong gang tấc mình nghĩ cảm giác nó sẽ rất khác biệt :) 
Xong cái màn tự biên, tự diễn, tự khen nỗ lực có trái tim sắt đá với thế nhân khôn lường thì mạn phép bỏ qua phần phân tích ai đúng - ai sai mà tới luôn phần cảm thán ...
Ừ thì trong chuỗi 13 năm mê muội dấn thân vô con đường fan gơ từ C-V-K-J-.... tới nay, điều khiến mình vui nhất chính là chứng kiến idol của mình từ một kẻ vô danh chập chững bước vào nghề, lận đận xong rồi phát triển không ngừng , sau đó bước lên đỉnh cao và từ từ đi xuống...
Dù cho không phải sườn dốc đi xuống nào cũng đẹp nhưng mình luôn tự hào và hài lòng với bản thân một điều rằng chưa bao giờ mình quay lưng với họ ở những thời điểm gọi là khó khăn nhất và cũng chưa bao giờ ngừng tin tưởng tình yêu của mình dành cho họ là một sai lầm.
Ngay từ đầu mình vốn không đặt niềm tin vào những thứ hoa mỹ như "thiên trường địa cửu","mãi mãi bên nhau" thế nên dù là ai bội tín quên đi lời hẹn ước trước, ai gục ngã ngay khi sắp chạm cổng thiên đường, ai bỏ lại sự nghiệp thênh thang không lời giải thích, ai mặc kệ mọi thứ chọn lối đi gập gềnh mình cũng không hề oán trách.
Và mình tin số mệnh đã để họ xuất hiện trong cuộc đời mình, để điểm tô cho nó những khi buồn , khi vui, khi hạnh phúc, khi khổ đau đầy ý vị. Mình đã nợ họ một quãng đời tuổi trẻ đầy đam mê tràn ngập sắc màu như thế, chính vì vậy họ không cần phải sống đúng theo trông đợi và ước muốn ích kỷ của mình...
Nói thì nói thế nhưng lúc này... 
Mình vẫn đang buồn vụ JJ và 8 người kia nhiều lắm ...
Không muốn buồn đâu, nhưng trong lòng không thể vui thì biết làm sao được ...
Làm ơn , có ai đó hãy cho mình một cỗ máy thời gian đi... năn nỉ đấy...