Vốn dĩ tựa của bài báo này là "Người đã ở đó vì tôi" , nhưng bài trans này dành tặng sinh nhật của bản thân  nên tự sướng thêm bớ...

Cảm ơn em đã ở đó vì tôi : Matsui Jurina


Vốn dĩ tựa của bài báo này là "Người đã ở đó vì tôi" , nhưng bài trans này dành tặng sinh nhật của bản thân  nên tự sướng thêm bớt  tí ti :">
Nội dung bao gồm suy nghĩ của Juritan về mẹ em (một người mẹ tuyệt vời - theo cảm nhận của tớ), fans cũng như những áp lực mà em phải gánh vác với vai trò là super ACE SKE và "Center" của AKB...
Tuy chẳng có gì to tát nhưng xin tôn trọng công sức của người dịch, không mang ra khỏi blog nhé . Nếu thích chia sẻ thì hãy dẫn link ^_^  Cảm ơn rất nhiều!



"Người đã ở đó vì tôi"



Những từ ngữ có phần khắc nghiệt của mẹ đã giữ tôi lại  khi bản thân muốn chạy trốn tất cả 


SKE48- với danh nghĩa một nhóm chị em của AKB48 chính là nhóm nhạc mà tôi thuộc về. 
Tôi đã bước vào năm thứ 3 ở trường trung học, nhưng khi gia nhập SKE48 tôi chỉ là một học sinh lớp 6.

Sau khi tham gia, tôi bất ngờ được chọn làm Center single mới của AKB. Tôi vẫn nhớ cảm giác ấy, cảm giác sợ hãi hơn hạnh phúc, khoảnh khắc khi đứng giữa những cô gái lớn hơn mà trước giờ chỉ nhìn thấy trên TV. Fans đã phản ứng bằng những lời nói như "Chúng tôi không muốn SKE xuất hiện trong bài hát của AKB". Tôi sợ đến nỗi cả 2 đầu gối đều không ngừng run rẩy. Nhưng tôi không muốn từ bỏ như thế. Tôi đã cố gắng làm việc cho đến mức tưởng mình sắp chết đến nơi  và luôn cầu mong có ai đó nói với tôi rằng  "Jurina thật tuyệt vời." Tôi muốn được thừa nhận và làm việc chăm chỉ hơn vì điều đó.

Tuy nhiên, vào mùa thu năm ngoái (tháng 9- năm 2010)tôi nghĩ rằng "Có lẽ sẽ mình không thể cố gắng hơn được nữa rồi..."

Ngay cả những sai phạm bình thường nhất cũng khiến tôi mệt mỏi - nhầm lẫn trong khi ghi hình ở các chương trình truyền hình; nhảy sai trong lúc biểu diễn, tôi muốn bày tỏ ý kiến với staff nhưng lại không biết nói gì cả . Dù chỉ là những điều nhỏ nhặt , nhưng chúng cứ xảy đến với tôi càng ngày càng nhiều hơn và tôi bắt đầu cảm thấy chán nản.

Một đêm nọ, tôi nói với mẹ tôi, lúc bà đang lôi đống quần áo đi giặt rằng: "Con không thể tiếp tục nữa".

Bà đã dừng công việc đang làm lại và nói rằng "Mẹ đã nghĩ rằng 2 năm trước còn khó khăn hơn với con, tại sao con không cố gắng thêm một chút? Rồi con sẽ hiểu!" . Sau đó bà rời đi với mớ quần áo của tôi.

Bà nói đúng - tuy 2 năm trước đây có khó khăn hơn, nhưng lúc đó tôi có sự  liều lĩnh và không hề sợ hãi điều gì . Khác hẳn với lúc này. Mẹ không biết về những chuyện tôi gặp phải và tôi cũng  suy nghĩ rất nhiều. Tôi đã lớn và muốn tự ra quyết định cho cuộc đời mình. Tôi liên lạc với staff và yêu cầu họ huỷ bỏ lịch diễn lẫn công việc của ngày hôm sau.

Lúc lẻ loi giữa căn phòng tĩnh lặng trong tôi chỉ toàn những ý nghĩ tiêu cực, như thể cả người bị chìm vào giữa bể nước lớn, một màu đen vô tận. "Ngành giải trí có phù hợp với mình không?". "Mọi người có nổi điên khi biết mình đòi nghỉ làm không nhỉ?". Thực sự tôi không muốn bất cứ ai xuất hiện trước mặc mình ngay lúc này, staff  hoặc các thành viên khác, không ai cả...

Ngày tiếp theo, tôi vẫn không muốn rời khỏi giường. Và thêm một ngày nghỉ nữa, nhưng lần này tôi chẳng cần xin phép...

Vào đêm hôm đó, khi mẹ đi làm về và nhìn thấy tôi như vậy, bà thay đổi hoàn toàn và ra lệnh cho tôi : "Ngày mai con phải đi tới chỗ làm, mạnh mẽ lên cho mẹ!"

Jurina tôi dù đã lớn rồi, tuy nhiên có những chuyện tôi vẫn không thể nói rằng "Không! Tôi không muốn" . Nhưng  giờ đây vì không ai cho tôi câu trả lời mà tôi tìm kiếm nên tôi quyết không làm gì nữa cho đến khi tìm được nó...

Mẹ mở một trang wed lên, đặt máy tính xách tay trước mặt tôi và nói, "Tất cả mọi người đang đợi con." , rồi lặng lẽ ra khỏi phòng.

Đó là blog của tôi, tôi đã bỏ quên nó từ nhiều tháng trước và bên dưới là rất nhiều lời động viên ấm áp từ người hâm mộ.

"Em không khỏe hả ?  Cả ngày hôm nay tôi không thấy em."
"Nếu có ai làm em không vui, phải nói cho chúng tôi biết nha."
"Em hãy đặt lòng tin vào những người hâm mộ!"

Những giọt nước mắt lăn dài trên má... Như lời mẹ, tôi sẽ đi vào ngày mai. Dẹp ý nghĩ tôi là người lớn, rằng mình không phụ thuộc vào điều gì và cố gắng đấu tranh đến cùng!

Đơn giản như thế thôi, tôi như được tái sinh. Và bây giờ tôi thực sự công việc này, yêu cả sự chăm chỉ của bản thân.

Tôi nghĩ mình sẽ mãi là một đứa trẻ bởi vì tôi đã không thể có cái nhìn lạc quan và chủ động trong mọi việc. Mẹ nhận ra điều đó và thậm chí còn dùng những lời chỉ trích nặng nề với tôi. Mẹ cũng mang tiếng nói của người hâm mộ đến động viên tôi. Có lẽ tôi vẫn sẽ cần sự giúp đỡ của mẹ trong một quãng thời gian dài nữa. Đây cũng là lý do tại sao tôi muốn trở thành một người trưởng thành sớm hơn, một ngày nào đó tôi có thể ở bên ủng hộ mẹ như bà làm đã luôn làm với tôi.
 ...

=======================================================================
Tặng kèm luôn clip màn trình diễn lần đầu tiên trên truyền hình của Juritan với AKB48. Một Juritan non nớt, nhưng đã có "khí chất" toả sáng của CENTER :) 
Xin lỗi , vì tớ không tìm được bản đẹp :(( vid hơi mờ đó ^_^ 


Linkdown 

8 nhận xét:

  1. Cho mình xin share lên page. Địa chỉ page:

    https://www.facebook.com/japanjump

    Trả lờiXóa
  2. Hồi đầu mới biết AKB và biết Jurina thì ghét e nó lắm >"<

    Nhưng về sau càng tìm hiểu càng thấy không thể ghét được >0<

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Juritan không giỏi khống chế cảm xúc nên với nhiều người lần đầu tiên nhìn thấy hoặc mới biết sẽ cho rằng "thật xấc láo , ngạo mạn" .
      Nhưng chỉ cần mở lòng một tí, chịu nhìn vào sự cố gắng của Ju, nhìn vào cách em tự hào về SKE cũng như tình yêu em dành cho PJ48 thì sẽ thay đổi quan điểm và chung suy nghĩ "quả là rất thú vị, một đứa trẻ đáng phải chú ý" ^_^
      Với tớ, dù bạn có thể không yêu quý Juritan nhưng xin đừng chối bỏ những nỗ lực của em ấy :D

      Xóa
  3. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  4. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  5. Là 1 fan của Jurina. Đến bây giờ vẫn biết em ấy rất áp lực khi phải đứng trên 2 cương vị nhưng nụ cười của em vẫn luôn như vậy. Rạng rỡ như ngày đầu.
    Cố gắng. Cố gắng. Chăm chỉ. Chăm chỉ và chăm chỉ. Tất cả tạo nên 1 Jurina khác biệt nhất trong tất cả các thành viên khác của PJ48.
    Mình thích Jurina ngay từ lần đầu thấy em. Nụ cười của em. 1 nụ cười khiến mình cảm thấy hạnh phúc.
    Bao khó khăn, sóng gió xảy ra nhưng em vẫn luôn đứng vững.
    Tự hào nhưng cũng rất xót xa khi nhìn 1 Jurina như thế.
    Dù có khó khăn thế nào cũng không bao giờ gục ngã.
    Kỳ Senbatsu Sousenkyo lại tới. Cảm xúc của em ấy lại lên xuống theo từng thứ hạng. Có thể ở top 10 thì tốt biết bao. Em sẽ không phải cố kiềm nén cảm xúc như hồi Flying Get.
    Chỉ biết ủng hộ em. Ủng hộ em hết mình. :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Năm nay trong vid vận động bầu cử Ju không hề nhắc đến thứ hạng...
      Điều này cho thấy em đã trưởng thành rất nhiều ... em đã hiểu với vị thế của mình trong 48G hiện nay dù single SSK thứ hạng như thế nào thì cũng ảnh hưởng tới sự xuất hiện của em trong các single sau *tương tự như trường hợp kam8*. Nhưng vẫn mong em có thứ hạng thật cao để em biết rằng có rất nhiều người luôn yêu thương và dõi theo em ^_^
      Số phiếu qua 5 lần tổ chức SSK không ngừng tăng là 1 dấu hiệu rất tốt :D

      Xóa